Tôi tên là Nhã và năm nay tôi 12 tuổi và tôi sống một mình chỉ vì đơn giản một lý do,bố mẹ tôi mất rồi à không phải nói là biến mất một cách triệt để đến nỗi mà chỉ còn tôi và người giám hộ của tôi-dì An là còn nhớ và đương nhiên mọi người khác chẳng ai nhớ cả và họ chỉ tưởng tôi là một đứa trẻ mồ côi+được một gia đình tốt bụng nhận nuôi đến nỗi được cấp cho hẳn một căn phòng riêng à không một căn nhà riêng chứ.
Ở tuổi 12,tôi không như những đứa trẻ cùng trang lứa khác.Trông mới 12 tuổi lớp 7 thôi đấy nhưng có thành tích đánh nhau hơi giỏi đấy,bang chủ hẳn một bang toàn là người lớn thôi đấy!Lúc đầu tôi không biết đánh nhau đâu,chỉ là một lần bọn bắt cóc muốn bắt cóc tôi và thân thể tôi tự vận động lao vào đánh.Kết quả đương nhiên không cần phải nói,thắng luôn.Tụi nó gọi đồng bọn cứ thế nhiều dần lên.Tôi toàn thắng và lưu danh sử sách xã hội đen với cái biệt danh "Ác quỷ dưới dạng một đứa trẻ con"cơ đấy.Chả hiểu sao bọn họ đặt cho tôi cái biệt danh này :v
Trở về bây giờ,tôi lúc nào cũng đeo một cặp kính dày cộp(mặc dù nó không có độ đâu) và phải trở thành bạn thân bất đắc dĩ với thằng con của dì An(hắn)
-----
Giới thiệu :
Đặng Hồng Nam: con trai dì Nhã bằng tuổi tôi,phòng của hắn thì chỉ cần nhảy một cái là qua phòng tôi liền.Ức quá tôi với hắn đi đâu cũng dính lấy nhau mà hắn thì nhìn chung nhỏ tuổi và đẹp trai mình bạn gái cùng lứa thích nó nhiều lắm(trẻ con trẻ chấu :v) làm cho tôi suốt ngày bị đánh ghen mặc dù chúng nó chẳng dám đâu cùng lắm chỉ chơi khăm thôi.
-----
-Này,đi chậm thôi!-Hắn nói.
-Tớ còn bận học bài nữa.
-Có học thì cậu cũng đã bao giờ hơn tớ đâu.
-Đặng.Hồng.Nam cậu nói cái gì?-Rằn từng chữ toou nói.
-Chứ không phải sự thật à?Tớ xếp thứ nhất 1 và cậu xếp thứ 2 chẳng phải sao?Cậu luôn kém tớ 1 điểm đấy thôi.
-Tớ nhất định sẽ vượt qua cậu.
-Hờ...hờ...tớ sẽ chờ tới ngày đó.
Hai đứa cứ đùa nghịch nhau suốt chặng đường về nhà.
.
Sáng hôm sau
-Này dậy đi-Hắn gọi tôi dậy.
-Này,tớ khóa cửa ban công rồi sao vẫn vào được vậy?
-Có chìa khóa.
-...
-Thôi,dậy đi,mẹ tớ nấu đồ ăn sáng rồi.
-Ờ dậy đây!
Vệ sinh cá nhân sau,thay quần áo tôi và hắn liền nhảy vọt qua ban công qua phòng hắn.
---
Đến trường nhàm chán,hai đứa đứng đầu khối tưởng học hành vất vả thế nào nhưng thật ra chúng nó chỉ ngủ mà thôi.
---
Trên sân thượng
Vâng!Hiện tại tôi đang nấp ở một góc khuất trên sân thượng lắng nghe màn tỏ tình cực kỳ lãng mạn giữa hắn và một cô bạn gái khác.
Bạn A :-Nam ơi,cậu đã để ý đến ai chưa?
-Chưa,sao vậy.
-Nói dối,cậu đang để ý đến bạn Nhã phải không?
Em lạy trí tưởng tượng phong phú của chị.Nó mà yêu em thì trời sập mất,mà nó có yêu thì tôi cũng không được yêu lại vì đó là lời hứa rồi.
-Tớ mà thèm để ý tới con nhỏ đó-Hắn lạnh lùng đáp.
Vâng!Đúng rồi!Nhưng không hiểu sao mình lại cảm thấy đau nhỉ?Chắc là do một cái gì đó thôi!!!
-Tớ thấy cậu và bạn ấy thường xuyên đi với nhau mà.
-Tớ thèm mà để ý tới con nhỏ xấu xí đó,chỉ đơn giản là chúng tớ là bạn.
Xấu xí,mình đến nỗi thế ư?Lần này tim mình sao đau dữ dội vậy nè?Buồn quá!
Cạch,tiếng cửa ban công vang lên hắn cũng chẳng cần để ý tới ai nghe trộm.
Ừ,tôi xấu xí đấy!
----
Nếu mấy chế ủng hộ nhiều thì mình sẽ up chương mới trong thời gian sớm nhất nhé!!
Tác giảAngel with a shotgun.
Ở tuổi 12,tôi không như những đứa trẻ cùng trang lứa khác.Trông mới 12 tuổi lớp 7 thôi đấy nhưng có thành tích đánh nhau hơi giỏi đấy,bang chủ hẳn một bang toàn là người lớn thôi đấy!Lúc đầu tôi không biết đánh nhau đâu,chỉ là một lần bọn bắt cóc muốn bắt cóc tôi và thân thể tôi tự vận động lao vào đánh.Kết quả đương nhiên không cần phải nói,thắng luôn.Tụi nó gọi đồng bọn cứ thế nhiều dần lên.Tôi toàn thắng và lưu danh sử sách xã hội đen với cái biệt danh "Ác quỷ dưới dạng một đứa trẻ con"cơ đấy.Chả hiểu sao bọn họ đặt cho tôi cái biệt danh này :v
Trở về bây giờ,tôi lúc nào cũng đeo một cặp kính dày cộp(mặc dù nó không có độ đâu) và phải trở thành bạn thân bất đắc dĩ với thằng con của dì An(hắn)
-----
Giới thiệu :
Đặng Hồng Nam: con trai dì Nhã bằng tuổi tôi,phòng của hắn thì chỉ cần nhảy một cái là qua phòng tôi liền.Ức quá tôi với hắn đi đâu cũng dính lấy nhau mà hắn thì nhìn chung nhỏ tuổi và đẹp trai mình bạn gái cùng lứa thích nó nhiều lắm(trẻ con trẻ chấu :v) làm cho tôi suốt ngày bị đánh ghen mặc dù chúng nó chẳng dám đâu cùng lắm chỉ chơi khăm thôi.
-----
-Này,đi chậm thôi!-Hắn nói.
-Tớ còn bận học bài nữa.
-Có học thì cậu cũng đã bao giờ hơn tớ đâu.
-Đặng.Hồng.Nam cậu nói cái gì?-Rằn từng chữ toou nói.
-Chứ không phải sự thật à?Tớ xếp thứ nhất 1 và cậu xếp thứ 2 chẳng phải sao?Cậu luôn kém tớ 1 điểm đấy thôi.
-Tớ nhất định sẽ vượt qua cậu.
-Hờ...hờ...tớ sẽ chờ tới ngày đó.
Hai đứa cứ đùa nghịch nhau suốt chặng đường về nhà.
.
Sáng hôm sau
-Này dậy đi-Hắn gọi tôi dậy.
-Này,tớ khóa cửa ban công rồi sao vẫn vào được vậy?
-Có chìa khóa.
-...
-Thôi,dậy đi,mẹ tớ nấu đồ ăn sáng rồi.
-Ờ dậy đây!
Vệ sinh cá nhân sau,thay quần áo tôi và hắn liền nhảy vọt qua ban công qua phòng hắn.
---
Đến trường nhàm chán,hai đứa đứng đầu khối tưởng học hành vất vả thế nào nhưng thật ra chúng nó chỉ ngủ mà thôi.
---
Trên sân thượng
Vâng!Hiện tại tôi đang nấp ở một góc khuất trên sân thượng lắng nghe màn tỏ tình cực kỳ lãng mạn giữa hắn và một cô bạn gái khác.
Bạn A :-Nam ơi,cậu đã để ý đến ai chưa?
-Chưa,sao vậy.
-Nói dối,cậu đang để ý đến bạn Nhã phải không?
Em lạy trí tưởng tượng phong phú của chị.Nó mà yêu em thì trời sập mất,mà nó có yêu thì tôi cũng không được yêu lại vì đó là lời hứa rồi.
-Tớ mà thèm để ý tới con nhỏ đó-Hắn lạnh lùng đáp.
Vâng!Đúng rồi!Nhưng không hiểu sao mình lại cảm thấy đau nhỉ?Chắc là do một cái gì đó thôi!!!
-Tớ thấy cậu và bạn ấy thường xuyên đi với nhau mà.
-Tớ thèm mà để ý tới con nhỏ xấu xí đó,chỉ đơn giản là chúng tớ là bạn.
Xấu xí,mình đến nỗi thế ư?Lần này tim mình sao đau dữ dội vậy nè?Buồn quá!
Cạch,tiếng cửa ban công vang lên hắn cũng chẳng cần để ý tới ai nghe trộm.
Ừ,tôi xấu xí đấy!
----
Nếu mấy chế ủng hộ nhiều thì mình sẽ up chương mới trong thời gian sớm nhất nhé!!
Tác giảAngel with a shotgun.
0 comments:
Post a Comment