Tôi đi tìm người chỉ dành cho tôi.
Giữa những thành phố không một bóng người.
Người yêu tôi vì tôi là chính tôi.
Người tôi yêu vì người ấy là người ấy.
Tôi hạnh phúc khi thấy người ấy cười.
Tôi hạnh phúc khi bên cạnh người ấy.
Tôi hạnh phúc khi người ấy hạnh phúc.
Tôi hy vọng mình sẽ tìm thấy người ấy.
Người thật đặc biệt vì người ấy là người ấy.
Người chỉ dành cho tôi.
Chap 1: Cuộc hành trình bắt đầu
Trong một thị trấn nhỏ không có lấy một bóng người ...Đèn đều ở trong tất cả mọi nhà. Nhưng không có ai trên đường.Khi mình vừa ghé mặt nhìn qua khung cửa, trong nhà có người!Họ là con người. Nhưng là sống với người kia ...Tôi nhìn vào nhà khác. Những người này cũng như vậy.Tiểu trấn này cũng như các tiểu trấn khác!!Vì trong nhà vui hơn ra ngoài tiếp xúc ...Vì vậy mọi người đều không dám ra phố ...
.
Phố hoàn toàn vắng vẻ ...Tôi sẽ rời khỏi thành phố này và đi đến nơi khác.Tôi hy vọng sẽ gặp được một ai đó... Chỉ dành cho tôi
.
Nhưng nếu ai đó đặc biệt yêu tôi.Tôi sẽ phải rời khỏi người ấy.Dù vậy tôi vẫn muốn gặp người ấy ...
Tôi nghĩ trong lòng như thế là đi trở lại tiểu trấn không có bóng người trước đây ....................
<2> Người chỉ dành cho tôi
Đúng như điều tôi đã lo sợ… Nơi này cũng không có lấy một người.
Tất cả mọi người đều ở cùng Nó.
Bên cạnh Nó như thể họ đang sống trong giấc mộng ngọt ngào.
Giấc mộng mà không ai muốn tỉnh lại nữa.
Nó sẽ biến ước mơ sâu trong lòng bạn thành hiện thực.
Nó sẽ làm bất cứ điều gì bạn muốn, trở thành bất kỳ thứ gì mà bạn yêu cầu.
Nó có thể làm những gì bạn không thể làm.
Nhưng… có một thứ… Nó không thể làm được.
Nó không thể trở thành con người.
Nó có thể giống con người, nhưng Nó chỉ là thứ thay thế con người.
Tôi biết điều đó rất rõ, vì tôi cũng là một trong số Nó.
Hôm nay tôi lại đi tìm người chỉ dành cho tôi.
Người sẽ yêu tôi cho dù tôi không thể thực hiện điều ước của họ.
Người mà chỉ dành tình yêu cho riêng mình tôi.
Nhưng…
Một nữa khác của tôi đã hỏi.
Người đó có tồn tại không?
Tôi cần người yêu tôi có thật.
Liệu người ấy có yêu tôi thật không?
Tôi muốn như thế.
Người ấy có yêu tôi mà không đòi hỏi gì thêm không?
Tôi hy vọng vậy.
Nếu không phải thế…
Nếu người ấy không yêu tôi vì tôi là chính tôi…
… thì người đó không phải người chỉ dành cho tôi.
Thật sao?
Thật.
Có người như vậy chứ?
Có.
Như vậy… người đó ở đâu?
Tôi nghĩ người ấy ở gần thôi. Có lẽ tôi đã biết người ấy.
Nhưng…
… nếu người ấy không yêu tôi, tôi phải làm sao?
Nếu người đó thích một ai khác… không phải là tôi. Tôi phải làm gì?
Con người không phải là Nó, không thể lập trình hay xóa đi cảm xúc của họ.
Con người không dễ dàng thay đổi được.
Tôi biết.
Nhưng con người sẽ thay đổi. Cảm xúc của họ rất năng động.
Tâm tình con người khi yêu mạnh mẽ hơn những cảm xúc khác của họ.
Nếu người đó vẫn không yêu tôi thì sao?
Vậy tôi sẽ phải quyết định.
Quyết định… và làm điều cần phải làm.
Tôi và nữa kia của tôi… cả hai chúng ta… cùng bên nhau
<3> Nó có thể làm mọi thứ
Nó… có thể làm mọi thứ.
Nó là con người hoàn hảo do con người tạo ra.
Nó có thể xinh đẹp hơn người thật.
Nó có thể thông minh hơn người thật.
Nó có thể là bất cứ thứ gì con người muốn.
Bất cứ thứ gì mà con người mơ tới.
Khi con người nhìn kiệt tác họ tạo ra, họ nghĩ rằng giấc mơ đã thành hiện thực.
Nhưng rồi… họ quên mất giấc mộng của mình.
Và lúc đó… Nó đưa con người vào một giấc mộng mới…
… một giấc mộng mà họ không thể nào tỉnh dậy.
Nhưng mà…
Giấc mộng đó có phải thứ con người muốn không? Điều đó có hạnh phúc không?
Nó… được tạo ra để khiến con người hạnh phúc.
Nhưng… con người có hạnh phúc thật sự khi bên Nó?
Thành phố không người có thật sự hạnh phúc?
Tôi không biết. Bởi vì…
Hạnh phúc phụ thuộc vào riêng mỗi người.
Tất cả mọi người đều khác nhau. Không có bất kỳ ai giống ai.
Thứ khiến một người hạnh phúc… có thể khiến người khác phải buồn.
Lòng người có muôn hình vạn trạng.
Thời gian trôi đi và con người trưởng thành, linh hồn họ có thể thay đổi.
Hy vọng và ước mơ cũng có thể đổi.
Đó là lý do… mà hạnh phúc không hề đồng nhất.
Vậy nên…
… cũng sẽ có cách để tôi hạnh phúc, phải không?
Đó là tất cả những gì chúng ta muốn, không phải sao?
Tìm ra người chỉ dành cho tôi, tìm ra hạnh phúc chỉ thuộc về tôi…
… điều đó thật tuyệt, đúng không?
<4> Điều ước không thể thực hiện
Một ngày nọ tôi tới một thành phố mới.
Ở đây cũng có Nó.
Không còn nơi nào là không có Nó nữa.
Con người ở bên cạnh Nó.
Số lượng của Nó chẳng thua kém số người là bao.
Nhưng…
Chỉ có một người chỉ dành cho tôi…
… và tôi vẫn chưa tìm ra người ấy.
Bạn là một con người, đúng không?
Đó là gì? Tôi nên làm gì với tay mình?
Bắt lấy nó sao?
Anh đang đưa tôi đi đâu?
Đây là nhà anh? Sao lại đưa tôi đến đây?
Có phải anh là…
Có phải anh là…
… người chỉ dành cho tôi?
Có lẽ anh là… Nhưng…
Có khi nào người này mang tôi đến đây…
… là vì tôi là một trong số Nó.
Có lẽ anh ấy cũng giống như bao người khác. Có lẽ anh ấy chỉ muốn tôi hoàn thành nguyện ước của anh.
Tôi không giống Nó. Có một điều ước tôi không thể thực hiện được.
Nếu tôi thực hiện điều ước đó, tôi sẽ…
… phải mãi mãi chia tay với người chỉ thuộc về tôi.
<5> Từng chút, từng chút một
Nhiều thật nhiều ngày đã trôi qua kể từ khi anh…
…mang tôi về đây.
Anh vẫn ra ngoài, cho dù có tôi bên cạnh.
Anh trãi nghiệm thật nhiều thứ từ bên ngoài.
Và rồi anh trở về nhà và kể chúng lại cho tôi.
Có đôi khi anh lại dẫn tôi ra ngoài.
Kể cả khi tôi là một trong số Nó.
Anh bảo rằng tôi có thể làm bất cứ thứ gì với thứ thuộc về mình, như rằng chúng ta đều bình đẳng.
Từng chút, từng chút một, thời gian anh và tôi bên nhau dần trôi đi.
Từng chút, từng chút một, không gian này trở thành của tôi và anh.
Từng chút, từng chút một, khoảng cách thay đổi.
Khoảng cách giữa anh và tôi.
Nhưng phải chăng khoảng cách giữa chúng ta đang nhỏ lại?
Hay dần lớn thêm?
Tôi không biết.
Tôi chỉ biết rằng mình muốn nó nhỏ lại.
Nhưng chuyện đó sẽ xảy ra một lần nữa.
Sẽ không giống đâu.
Người này không phải người kia.
Đây là một người khác. Con người đều khác nhau.
Kể cả khi trông họ thật giống nhau…
… vẫn sẽ có những điểm khác biệt.
Không có hai trái tim hoàn toàn giống nhau.
Vậy nên chuyện đó sẽ không xảy ra lần nữa.
Vậy có phải người đó là “người chỉ dành cho tôi”?
Tôi không biết.
Nhưng…
Tôi bắt đầu hy vọng chính là anh ấy.
Tại nơi mà người ấy đã mang tôi đến…
Từng chút, từng chút một…
… từng chút, từng chút một…
… tôi bắt đầu hy vọng rằng…
… tôi có thể bắt đầu tìm kiếm hạnh phúc.
Nhưng…
… ai đó sẽ đến đây để ngăn điều đó lại.
Ai đó sẽ ngăn tôi tìm kiếm người chỉ dành cho tôi.
Và…
Người ấy sẽ chăm sóc tôi.
Nhưng không phải vì tôi là tôi.
Người ấy rất tử tế.
Với bất kỳ ai hay Nó…
… người ấy đều tử tế.
Đúng.
Người ấy tử tế…
…và có lẽ không chỉ với riêng tôi.
Nhưng cho dù người ấy tốt với tất cả, lòng tốt ấy luôn có chút khác biệt với mỗi người.
Người ấy không thể chỉ dùng một cách để đối tốt với tất cả…
… bởi vì người ấy là một con người.
Đúng vậy.
Trái tim con người không thể vĩnh viễn không thay đổi.
Trái tim con người thay đổi từng chút mỗi ngày…
… bởi vì đó là bản năng của họ.
Nó có thể thay đổi.
Nó không buộc phải luôn không đổi khác.
Nếu người ấy…
… tìm được thứ khiến tôi trở nên đặc biệt.
Nếu người ấy thích tôi vì tôi là chính tôi.
Nếu người ấy…
… dùng thời gian để tìm ra thứ khiến tôi khác biệt…
Nếu người ấy thích tôi vì tôi là chính tôi…
… nếu điều đó xảy ra…
… biết đâu chúng ta có thể khác hơn so với trước đây.
Tôi sẽ không phải đánh mất thứ quan trọng nhất với mình…
… như lần đó.
Thứ quan trọng nhất…
… thứ quan trọng nhất với Nó và con người…
… là thứ rất quý giá…
… là thứ bạn không thể mất đi.
Thử thách chứng tỏ rằng tôi là chính tôi…
… một thử thách đặc biệt.
Thử thách đó sẽ cho tôi biết ai là người dành cho tôi.
Điều đặc biệt, đặc biệt ấy…
… “người ch
<6> Làm ơn tìm ra tôi
Từng một lần, thật lâu trước kia, tôi đã đánh mất thứ quý báo đối với mình.
Tôi đã đi qua…
… một thứ rất đau đớn trong quá khứ.
Một thứ tổn thương rất, rất nặng.
Cho đến bây giờ, tim tôi vẫn còn đau.
Cho đến bây giờ, thương tổn vẫn còn lưu lại…
… kể từ khi tôi mất thứ quý báo với tôi.
Nhưng tôi vẫn đang kiếm tìm.
Vẫn đang tìm thứ quan trọng nhất với tôi.
Tôi là tôi.
Tôi là một trong số Nó.
Bởi vì tôi là tôi.
Bởi vì tôi không phải con người.
Kể cả như vậy.
Bởi vì như vậy.
Người yêu tôi vì tôi là chính tôi.
Người tôi yêu vì người ấy là người ấy.
“Người chỉ dành cho tôi”.
Tôi biết rằng…
… tôi là bạn…
… và bạn chính là tôi.
Đó là cách mà tôi biết rằng…
Bên trong tôi, tôi hoàn toàn là một con người.
Tôi hạnh phúc khi người ấy cười.
Tôi hạnh phúc khi bên cạnh người ấy.
Vâng.
Tôi hạnh phúc…
… khi người ấy hạnh phúc.
Người ấy thật đặc biệt, khác hẳn những người khác.
Bạn đã tìm thấy!
Thứ khiến người ấy trở nên đặc biệt…
… khiến người ấy khác hẳn những người khác… rằng người ấy là người ấy.
Tôi đã tìm thấy.
Một người quan trọng và đặc biệt…
“Người chỉ dành cho tôi”.
Tôi hy vọng người ấy tìm thấy chúng.
Thứ người ấy không làm được vì người ấy là người ấy.
Thứ người ấy làm được vì người ấy là người ấy.
Tôi đã tìm thấy anh ấy.
Tôi yêu anh ấy bởi vì anh ấy là người ấy.
Hy vọng rằng anh ấy sẽ tìm thấy chúng.
Thứ tôi có thể làm vì tôi là tôi.
Thứ tôi không thể làm vì tôi là tôi.
Người ấy sẽ tìm thấy chúng.
Và rồi…
… hy vọng người ấy sẽ yêu tôi…
… vì tôi là chính tôi…
Khỏi những con người đó và Nó…
… tôi muốn người ấy tìm ra tôi.
Và tôi muốn người ấy yêu tôi.
Cảm giác sâu trong tôi…
… rất mềm mại.
Nhưng cũng có lúc thật đau.
Lòng tôi tràn ngập cảm giác đó khi tôi nghĩ đến người ấy.
Bạn có cảm thấy như vậy với tất cả mọi người?
Không, chỉ khi tôi nghĩ đến người ấy.
Sẽ ra sao nếu bạn được bên cạnh người ấy?
Tôi cảm thấy ấm áp…
… như thể lòng mình được chiếu sáng.
Sẽ ra sao nếu không thể bên nhau?
Sẽ đau lắm.
Rất, rất đau ngay đây.
Như thể sắp chết đi sao?
Chúng ta không thể chết.
Chúng ta không thể chết vì chúng ta vốn không hề sống.
Có lẽ không.
Nhưng cảm giác cũng tương tự như vậy.
Bởi vì chúng ta là Nó.
Tôi hy vọng một ngày nào đó chúng ta có thể hạnh phúc…
… khi bạn tìm thấy “người chỉ dành cho bạn”.
Nhưng…
… nếu chúng ta không thể hạnh phúc…
… nếu “người chỉ dành cho tôi” biết những thứ tôi có thể và không thể làm bởi vì tôi là tôi…
… và người ấy vẫn không chọn tôi, vậy…
Vậy…
Tôi sẽ phải quyết định phải làm gì…
… về bạn…
… về chúng ta…
Sao vậy?
Đau lắm.
Nếu “người chỉ dành cho tôi” không chọn tôi…
… tôi sợ rằng cơn đau nơi đây sẽ càng trầm trọng hơn…
… tôi không thể tiếp tục.
Đó là một cảm giác mạnh mẽ, phải không?
Cơn đau quá dữ dội có thể khiến bạn tan vỡ.
Không có ai ở thành phố này…
… nhưng xuyên qua những ô cửa sổ, mọi người trông thật hạnh phúc.
Những người đó thật sự hạnh phúc chứ?
… Nó thật sự hạnh phúc chứ?
Tôi bị vây quanh bởi những người bên cạnh Nó…
… nhưng tôi vẫn thật cô đơn khi đi xuyên qua thành phố không người.
Tất cả những gì tôi muốn bây giờ, hơn tất cả những gì khác…
… là được bên cạnh người ấy.
Ánh sáng trong tôi rực rỡ hơn khi tôi được bên người ấy…
… và nỗi đau càng lớn hơn khi người ấy rời xa.
Tôi hạnh phúc nhất khi nghĩ đến người ấy…
… tôi buồn nhất khi nghĩ đến người ấy.
Người ấy khiến cảm xúc của tôi trở nên thật dữ dội.
Đó hẳn chính là tình yêu.
Vì vậy làm ơn…
… hãy để người mà tôi yêu…
… trở thành “người chỉ dành cho tôi”.
<7> Kết cuộc
Thành phố này không có người…
… nhưng…
.. ánh đèn vẫn sáng trong những ngôi nhà…
… thật ấm áp và rực rỡ.
Tôi đứng giữa thành phố không người…
… nhưng tôi không cảm thấy buồn bã hay cô độc.
Trái tim tôi tỏa sáng.
Tôi là một trong số Nó, nhưng sâu trong tâm tôi vẫn cảm thấy thật ấm áp.
Là bởi vì tôi yêu người ấy.
Trái tim của người…
… đang yêu…
… mặc kệ người đó có còn sống hay không…
… đều dịu dàng và ấm áp.
Nếu tim tôi cũng ấm như thế…
… nếu tôi có thể hạnh phúc như thế…
… vậy thì ước gì cho những ai giống như tôi đều có thể yêu thương…
… và tất cả họ đều được đáp lại.
Tình yêu chúng ta cảm nhận được có lẽ không giống nhau…
… nhưng chẳng sao cả chỉ cần tôi được ở bên “người chỉ dành cho tôi”.
Nếu tất cả chúng ta đều tìm thấy người đặc biệt ấy…
… vậy thì thế giới này chính là nơi hạnh phúc nhất.
Rồi sau đó…
… thành phố này…
… sẽ không có ai là không hạnh phúc.
Thành phố đặc biệt này là nơi có…
… người chỉ dành cho tôi.
Giữa những thành phố không một bóng người.
Người yêu tôi vì tôi là chính tôi.
Người tôi yêu vì người ấy là người ấy.
Tôi hạnh phúc khi thấy người ấy cười.
Tôi hạnh phúc khi bên cạnh người ấy.
Tôi hạnh phúc khi người ấy hạnh phúc.
Tôi hy vọng mình sẽ tìm thấy người ấy.
Người thật đặc biệt vì người ấy là người ấy.
Người chỉ dành cho tôi.
Chap 1: Cuộc hành trình bắt đầu
Trong một thị trấn nhỏ không có lấy một bóng người ...Đèn đều ở trong tất cả mọi nhà. Nhưng không có ai trên đường.Khi mình vừa ghé mặt nhìn qua khung cửa, trong nhà có người!Họ là con người. Nhưng là sống với người kia ...Tôi nhìn vào nhà khác. Những người này cũng như vậy.Tiểu trấn này cũng như các tiểu trấn khác!!Vì trong nhà vui hơn ra ngoài tiếp xúc ...Vì vậy mọi người đều không dám ra phố ...
.
Phố hoàn toàn vắng vẻ ...Tôi sẽ rời khỏi thành phố này và đi đến nơi khác.Tôi hy vọng sẽ gặp được một ai đó... Chỉ dành cho tôi
.
Nhưng nếu ai đó đặc biệt yêu tôi.Tôi sẽ phải rời khỏi người ấy.Dù vậy tôi vẫn muốn gặp người ấy ...
Tôi nghĩ trong lòng như thế là đi trở lại tiểu trấn không có bóng người trước đây ....................
<2> Người chỉ dành cho tôi
Đúng như điều tôi đã lo sợ… Nơi này cũng không có lấy một người.
Tất cả mọi người đều ở cùng Nó.
Bên cạnh Nó như thể họ đang sống trong giấc mộng ngọt ngào.
Giấc mộng mà không ai muốn tỉnh lại nữa.
Nó sẽ biến ước mơ sâu trong lòng bạn thành hiện thực.
Nó sẽ làm bất cứ điều gì bạn muốn, trở thành bất kỳ thứ gì mà bạn yêu cầu.
Nó có thể làm những gì bạn không thể làm.
Nhưng… có một thứ… Nó không thể làm được.
Nó không thể trở thành con người.
Nó có thể giống con người, nhưng Nó chỉ là thứ thay thế con người.
Tôi biết điều đó rất rõ, vì tôi cũng là một trong số Nó.
Hôm nay tôi lại đi tìm người chỉ dành cho tôi.
Người sẽ yêu tôi cho dù tôi không thể thực hiện điều ước của họ.
Người mà chỉ dành tình yêu cho riêng mình tôi.
Nhưng…
Một nữa khác của tôi đã hỏi.
Người đó có tồn tại không?
Tôi cần người yêu tôi có thật.
Liệu người ấy có yêu tôi thật không?
Tôi muốn như thế.
Người ấy có yêu tôi mà không đòi hỏi gì thêm không?
Tôi hy vọng vậy.
Nếu không phải thế…
Nếu người ấy không yêu tôi vì tôi là chính tôi…
… thì người đó không phải người chỉ dành cho tôi.
Thật sao?
Thật.
Có người như vậy chứ?
Có.
Như vậy… người đó ở đâu?
Tôi nghĩ người ấy ở gần thôi. Có lẽ tôi đã biết người ấy.
Nhưng…
… nếu người ấy không yêu tôi, tôi phải làm sao?
Nếu người đó thích một ai khác… không phải là tôi. Tôi phải làm gì?
Con người không phải là Nó, không thể lập trình hay xóa đi cảm xúc của họ.
Con người không dễ dàng thay đổi được.
Tôi biết.
Nhưng con người sẽ thay đổi. Cảm xúc của họ rất năng động.
Tâm tình con người khi yêu mạnh mẽ hơn những cảm xúc khác của họ.
Nếu người đó vẫn không yêu tôi thì sao?
Vậy tôi sẽ phải quyết định.
Quyết định… và làm điều cần phải làm.
Tôi và nữa kia của tôi… cả hai chúng ta… cùng bên nhau
<3> Nó có thể làm mọi thứ
Nó… có thể làm mọi thứ.
Nó là con người hoàn hảo do con người tạo ra.
Nó có thể xinh đẹp hơn người thật.
Nó có thể thông minh hơn người thật.
Nó có thể là bất cứ thứ gì con người muốn.
Bất cứ thứ gì mà con người mơ tới.
Khi con người nhìn kiệt tác họ tạo ra, họ nghĩ rằng giấc mơ đã thành hiện thực.
Nhưng rồi… họ quên mất giấc mộng của mình.
Và lúc đó… Nó đưa con người vào một giấc mộng mới…
… một giấc mộng mà họ không thể nào tỉnh dậy.
Nhưng mà…
Giấc mộng đó có phải thứ con người muốn không? Điều đó có hạnh phúc không?
Nó… được tạo ra để khiến con người hạnh phúc.
Nhưng… con người có hạnh phúc thật sự khi bên Nó?
Thành phố không người có thật sự hạnh phúc?
Tôi không biết. Bởi vì…
Hạnh phúc phụ thuộc vào riêng mỗi người.
Tất cả mọi người đều khác nhau. Không có bất kỳ ai giống ai.
Thứ khiến một người hạnh phúc… có thể khiến người khác phải buồn.
Lòng người có muôn hình vạn trạng.
Thời gian trôi đi và con người trưởng thành, linh hồn họ có thể thay đổi.
Hy vọng và ước mơ cũng có thể đổi.
Đó là lý do… mà hạnh phúc không hề đồng nhất.
Vậy nên…
… cũng sẽ có cách để tôi hạnh phúc, phải không?
Đó là tất cả những gì chúng ta muốn, không phải sao?
Tìm ra người chỉ dành cho tôi, tìm ra hạnh phúc chỉ thuộc về tôi…
… điều đó thật tuyệt, đúng không?
<4> Điều ước không thể thực hiện
Một ngày nọ tôi tới một thành phố mới.
Ở đây cũng có Nó.
Không còn nơi nào là không có Nó nữa.
Con người ở bên cạnh Nó.
Số lượng của Nó chẳng thua kém số người là bao.
Nhưng…
Chỉ có một người chỉ dành cho tôi…
… và tôi vẫn chưa tìm ra người ấy.
Bạn là một con người, đúng không?
Đó là gì? Tôi nên làm gì với tay mình?
Bắt lấy nó sao?
Anh đang đưa tôi đi đâu?
Đây là nhà anh? Sao lại đưa tôi đến đây?
Có phải anh là…
Có phải anh là…
… người chỉ dành cho tôi?
Có lẽ anh là… Nhưng…
Có khi nào người này mang tôi đến đây…
… là vì tôi là một trong số Nó.
Có lẽ anh ấy cũng giống như bao người khác. Có lẽ anh ấy chỉ muốn tôi hoàn thành nguyện ước của anh.
Tôi không giống Nó. Có một điều ước tôi không thể thực hiện được.
Nếu tôi thực hiện điều ước đó, tôi sẽ…
… phải mãi mãi chia tay với người chỉ thuộc về tôi.
<5> Từng chút, từng chút một
Nhiều thật nhiều ngày đã trôi qua kể từ khi anh…
…mang tôi về đây.
Anh vẫn ra ngoài, cho dù có tôi bên cạnh.
Anh trãi nghiệm thật nhiều thứ từ bên ngoài.
Và rồi anh trở về nhà và kể chúng lại cho tôi.
Có đôi khi anh lại dẫn tôi ra ngoài.
Kể cả khi tôi là một trong số Nó.
Anh bảo rằng tôi có thể làm bất cứ thứ gì với thứ thuộc về mình, như rằng chúng ta đều bình đẳng.
Từng chút, từng chút một, thời gian anh và tôi bên nhau dần trôi đi.
Từng chút, từng chút một, không gian này trở thành của tôi và anh.
Từng chút, từng chút một, khoảng cách thay đổi.
Khoảng cách giữa anh và tôi.
Nhưng phải chăng khoảng cách giữa chúng ta đang nhỏ lại?
Hay dần lớn thêm?
Tôi không biết.
Tôi chỉ biết rằng mình muốn nó nhỏ lại.
Nhưng chuyện đó sẽ xảy ra một lần nữa.
Sẽ không giống đâu.
Người này không phải người kia.
Đây là một người khác. Con người đều khác nhau.
Kể cả khi trông họ thật giống nhau…
… vẫn sẽ có những điểm khác biệt.
Không có hai trái tim hoàn toàn giống nhau.
Vậy nên chuyện đó sẽ không xảy ra lần nữa.
Vậy có phải người đó là “người chỉ dành cho tôi”?
Tôi không biết.
Nhưng…
Tôi bắt đầu hy vọng chính là anh ấy.
Tại nơi mà người ấy đã mang tôi đến…
Từng chút, từng chút một…
… từng chút, từng chút một…
… tôi bắt đầu hy vọng rằng…
… tôi có thể bắt đầu tìm kiếm hạnh phúc.
Nhưng…
… ai đó sẽ đến đây để ngăn điều đó lại.
Ai đó sẽ ngăn tôi tìm kiếm người chỉ dành cho tôi.
Và…
Người ấy sẽ chăm sóc tôi.
Nhưng không phải vì tôi là tôi.
Người ấy rất tử tế.
Với bất kỳ ai hay Nó…
… người ấy đều tử tế.
Đúng.
Người ấy tử tế…
…và có lẽ không chỉ với riêng tôi.
Nhưng cho dù người ấy tốt với tất cả, lòng tốt ấy luôn có chút khác biệt với mỗi người.
Người ấy không thể chỉ dùng một cách để đối tốt với tất cả…
… bởi vì người ấy là một con người.
Đúng vậy.
Trái tim con người không thể vĩnh viễn không thay đổi.
Trái tim con người thay đổi từng chút mỗi ngày…
… bởi vì đó là bản năng của họ.
Nó có thể thay đổi.
Nó không buộc phải luôn không đổi khác.
Nếu người ấy…
… tìm được thứ khiến tôi trở nên đặc biệt.
Nếu người ấy thích tôi vì tôi là chính tôi.
Nếu người ấy…
… dùng thời gian để tìm ra thứ khiến tôi khác biệt…
Nếu người ấy thích tôi vì tôi là chính tôi…
… nếu điều đó xảy ra…
… biết đâu chúng ta có thể khác hơn so với trước đây.
Tôi sẽ không phải đánh mất thứ quan trọng nhất với mình…
… như lần đó.
Thứ quan trọng nhất…
… thứ quan trọng nhất với Nó và con người…
… là thứ rất quý giá…
… là thứ bạn không thể mất đi.
Thử thách chứng tỏ rằng tôi là chính tôi…
… một thử thách đặc biệt.
Thử thách đó sẽ cho tôi biết ai là người dành cho tôi.
Điều đặc biệt, đặc biệt ấy…
… “người ch
<6> Làm ơn tìm ra tôi
Từng một lần, thật lâu trước kia, tôi đã đánh mất thứ quý báo đối với mình.
Tôi đã đi qua…
… một thứ rất đau đớn trong quá khứ.
Một thứ tổn thương rất, rất nặng.
Cho đến bây giờ, tim tôi vẫn còn đau.
Cho đến bây giờ, thương tổn vẫn còn lưu lại…
… kể từ khi tôi mất thứ quý báo với tôi.
Nhưng tôi vẫn đang kiếm tìm.
Vẫn đang tìm thứ quan trọng nhất với tôi.
Tôi là tôi.
Tôi là một trong số Nó.
Bởi vì tôi là tôi.
Bởi vì tôi không phải con người.
Kể cả như vậy.
Bởi vì như vậy.
Người yêu tôi vì tôi là chính tôi.
Người tôi yêu vì người ấy là người ấy.
“Người chỉ dành cho tôi”.
Tôi biết rằng…
… tôi là bạn…
… và bạn chính là tôi.
Đó là cách mà tôi biết rằng…
Bên trong tôi, tôi hoàn toàn là một con người.
Tôi hạnh phúc khi người ấy cười.
Tôi hạnh phúc khi bên cạnh người ấy.
Vâng.
Tôi hạnh phúc…
… khi người ấy hạnh phúc.
Người ấy thật đặc biệt, khác hẳn những người khác.
Bạn đã tìm thấy!
Thứ khiến người ấy trở nên đặc biệt…
… khiến người ấy khác hẳn những người khác… rằng người ấy là người ấy.
Tôi đã tìm thấy.
Một người quan trọng và đặc biệt…
“Người chỉ dành cho tôi”.
Tôi hy vọng người ấy tìm thấy chúng.
Thứ người ấy không làm được vì người ấy là người ấy.
Thứ người ấy làm được vì người ấy là người ấy.
Tôi đã tìm thấy anh ấy.
Tôi yêu anh ấy bởi vì anh ấy là người ấy.
Hy vọng rằng anh ấy sẽ tìm thấy chúng.
Thứ tôi có thể làm vì tôi là tôi.
Thứ tôi không thể làm vì tôi là tôi.
Người ấy sẽ tìm thấy chúng.
Và rồi…
… hy vọng người ấy sẽ yêu tôi…
… vì tôi là chính tôi…
Khỏi những con người đó và Nó…
… tôi muốn người ấy tìm ra tôi.
Và tôi muốn người ấy yêu tôi.
Cảm giác sâu trong tôi…
… rất mềm mại.
Nhưng cũng có lúc thật đau.
Lòng tôi tràn ngập cảm giác đó khi tôi nghĩ đến người ấy.
Bạn có cảm thấy như vậy với tất cả mọi người?
Không, chỉ khi tôi nghĩ đến người ấy.
Sẽ ra sao nếu bạn được bên cạnh người ấy?
Tôi cảm thấy ấm áp…
… như thể lòng mình được chiếu sáng.
Sẽ ra sao nếu không thể bên nhau?
Sẽ đau lắm.
Rất, rất đau ngay đây.
Như thể sắp chết đi sao?
Chúng ta không thể chết.
Chúng ta không thể chết vì chúng ta vốn không hề sống.
Có lẽ không.
Nhưng cảm giác cũng tương tự như vậy.
Bởi vì chúng ta là Nó.
Tôi hy vọng một ngày nào đó chúng ta có thể hạnh phúc…
… khi bạn tìm thấy “người chỉ dành cho bạn”.
Nhưng…
… nếu chúng ta không thể hạnh phúc…
… nếu “người chỉ dành cho tôi” biết những thứ tôi có thể và không thể làm bởi vì tôi là tôi…
… và người ấy vẫn không chọn tôi, vậy…
Vậy…
Tôi sẽ phải quyết định phải làm gì…
… về bạn…
… về chúng ta…
Sao vậy?
Đau lắm.
Nếu “người chỉ dành cho tôi” không chọn tôi…
… tôi sợ rằng cơn đau nơi đây sẽ càng trầm trọng hơn…
… tôi không thể tiếp tục.
Đó là một cảm giác mạnh mẽ, phải không?
Cơn đau quá dữ dội có thể khiến bạn tan vỡ.
Không có ai ở thành phố này…
… nhưng xuyên qua những ô cửa sổ, mọi người trông thật hạnh phúc.
Những người đó thật sự hạnh phúc chứ?
… Nó thật sự hạnh phúc chứ?
Tôi bị vây quanh bởi những người bên cạnh Nó…
… nhưng tôi vẫn thật cô đơn khi đi xuyên qua thành phố không người.
Tất cả những gì tôi muốn bây giờ, hơn tất cả những gì khác…
… là được bên cạnh người ấy.
Ánh sáng trong tôi rực rỡ hơn khi tôi được bên người ấy…
… và nỗi đau càng lớn hơn khi người ấy rời xa.
Tôi hạnh phúc nhất khi nghĩ đến người ấy…
… tôi buồn nhất khi nghĩ đến người ấy.
Người ấy khiến cảm xúc của tôi trở nên thật dữ dội.
Đó hẳn chính là tình yêu.
Vì vậy làm ơn…
… hãy để người mà tôi yêu…
… trở thành “người chỉ dành cho tôi”.
<7> Kết cuộc
Thành phố này không có người…
… nhưng…
.. ánh đèn vẫn sáng trong những ngôi nhà…
… thật ấm áp và rực rỡ.
Tôi đứng giữa thành phố không người…
… nhưng tôi không cảm thấy buồn bã hay cô độc.
Trái tim tôi tỏa sáng.
Tôi là một trong số Nó, nhưng sâu trong tâm tôi vẫn cảm thấy thật ấm áp.
Là bởi vì tôi yêu người ấy.
Trái tim của người…
… đang yêu…
… mặc kệ người đó có còn sống hay không…
… đều dịu dàng và ấm áp.
Nếu tim tôi cũng ấm như thế…
… nếu tôi có thể hạnh phúc như thế…
… vậy thì ước gì cho những ai giống như tôi đều có thể yêu thương…
… và tất cả họ đều được đáp lại.
Tình yêu chúng ta cảm nhận được có lẽ không giống nhau…
… nhưng chẳng sao cả chỉ cần tôi được ở bên “người chỉ dành cho tôi”.
Nếu tất cả chúng ta đều tìm thấy người đặc biệt ấy…
… vậy thì thế giới này chính là nơi hạnh phúc nhất.
Rồi sau đó…
… thành phố này…
… sẽ không có ai là không hạnh phúc.
Thành phố đặc biệt này là nơi có…
… người chỉ dành cho tôi.
0 comments:
Post a Comment